Bạn chớ vội vàng bỏ qua khi mới nghe cái tên đã đủ chán ngấy. Vâng, vì
chính đây đang muốn nói về cây Ngấy một loài cây có thân dây leo sẳn có
ở rừng núi các tỉnh miền Trung. Những người nay đã thành bậc cha, ông
vào cái tuổi thiếu thời khi đi chăn trâu cắt cỏ, đi hái củi làm sao mà
quên được hình ảnh gai góc và vị ngọt hơi đắng từ quả ngấy chín mọng đỏ
tươi trên đầu lưởi. Để cơ hồ xua đi cái đói luôn thường trực thời đói
kém.
Người
đi rừng nào mà bị lạc vào giửa rừng cây ngấy cũng phải nản lòng bởi
những thân dây đầy gai nhọn như móc câu sẳn sàng níu kéo. Móc vào quần
áo hay đâm vào da thịt người đi rừng, có lẻ vì thế mà nó được đặt cho
cái tên chẵng chút cảm tình nào đó là: Ngấy.
Tuy vậy cây ngấy vẩn có một thứ cho ta thấy cảm tình đó là mùa quả
ngấy. về hình thức phải nói đây là bản sao của quả dâu tây hay là quả
mâm xôi. Như thế là đủ biết một loài cây dù "chán ngấy" nhưng lại cho
quả đáng xếp vào loại đẹp tiếc là hơi nhỏ. Loại quả ăn được này như trên
đã nói do ngày nay con người quá no đủ nên không ai còn đoái hoài đến.
Nó trở thành vật kỷ niệm của những lớp người đã luống tuổi.
Nếu xét về mặt sinh học phải nói cây ngấy là một loại đã sinh tồn phát
triển rất thành công. Chiến thuật của loài cây này là: Mọc ra gai trước
khi mọc lá (hi hi... quá là ranh khôn) nhằm đe dọa và cản trở các loài
cạnh tranh với nó.
Lê Văn Thưa